một ông ăn đám giỗ nhà sui gia gái,vì ăn vội nên mắc xương.khạc thì ngượng,ông bèn giả vờ say rồi la lên,cố tìm những từ có âm tượng "khạc"để tống tiễn cái xương bất trị.ông cất tiếng: -thằng đực nhá tui với con út anh sui đây thật là vừa đôi phải lứa,hợp với nhauvề tuổi ta...ác...khờ... vẫn chưa hề hấn gì,ông lại tiếp tục: -thưa bà con chú bá...ác...khờ.tôi ngày trước ở rừng thường trèo non vượt tha...ác...khờ.tôi không phải là đứa độc ác...khờ... mấy người bà con thấy vậy ôm bụng cười,ông ta tức la lớn: -đồ đàn bà vô duyên,gì mà cười toang to...ác...khờ.không có đám này thì tôi đi đám kha...ác...khờ ông sui gái biết chuyện,chỉ vào ông sui gia măc xương như ra lệnh: -nhanh đi ra nhà thương gắp xương ra,ác...ác vậy hoài có ngày ra nhà xác.
may mà cầm tinh con cầy
một ông ăn cỗ vừa nhanh vừa tục,cứ gắp lấy gắp để,không hề để ý tới ai.những người ngồi cùng mâm thấy thế hỏi: -ông cầm tinh con gì? hắn ta trả lời: -tôi tuổi tuất...đang ăn các ông hỏi tuổi tôi làm gì? trong đám có người lên tiếng: -ồ,để chúng tôi đề phòng đấy mà. gã tham ăn như không biết,hỏi lại: -tại sao phải đề phòng khi đang ăn nhậu? người cùng mâm trả lời: -may mà ông cầm tinh con cầy đấy!chứ cầm tinh con hổ thì chúng tôi phải lo mà chạy trước.