nh lặng quá, mình ơi Nhớ mong và chờ đợi Ngỡ như đâu đây bước chân mình về tới Cơm áo gạo tiền và dòng xoáy của thời gian
Mình bảo: em lấy tôi em vất vả gian nan Em sẽ buồn, sẽ hoang mang, sẽ chán Cảm xúc sẽ dần mòn đi theo ngày theo tháng Rồi một ngày em sẽ sợ cuộc sống chung
Cuộc sống em tuy không lụa không nhung Nhưng đầy tình yêu, niềm tin và hạnh phúc Ở bên mình em thấy đời hữu dụng Hãy vững lòng, em luôn cạnh bên anh
Cho dù cuộc sống có sắc đỏ sắc xanh, Hai chúng mình luôn phải đối đầu phía trước Cố lên nha anh, đôi ta cùng chung bước Ngày rộng tháng dài, ai biết được ngày mai
Mà ngày mai, sẽ ra sao ngày mai? Đồng hành với mình, em chẳng sợ Chỉ lâu lâu mình đi, em nhớ Làm chút thơ, để giết nỗi buồn