| Tiêu đề: Người vô cảm
''Không yêu'' - đó luôn là suy nghĩ của tôi , đơn giản là tôi khong muốn dính líu vào những chuyện yêu đương nhăng nhít , nhất là vào cái thời điểm 11,5 này , nó nghĩ thế . Nhưng mấy ai hiểu được cái tình cảnh khốn cùng của tôi và đều nghĩ rằng tôi là ''Người vô cảm''
*** Mới vừa bước vào cửa lớp , nhỏ Yến đã chạy ù lại tíu tít khoe khoang : - Ê mày ơi biết gì chưa ? Tao nghe thiên hạ đồn rằng lớp mình có học sinh mới ấy nhá , nam hẳn hoi , cao ráo mà lại cực kì cool nữa . Hì mà này , nếu có thế thì mày cưa đổ nó để thoát khỏi cái biệt danh '' người vô cảm'' ấy đi , tao thấy chả hay ho gì khi được gọi như thế cả . Tôi chỉ cười lại với Yến và đi thẳng về bàn của mình , không chút bận tâm gì đến cậu bạn cực kì cool gì gì đấy như Yến đã PR với tôi . - Thôi mày ơi , tao không yêu ai đâu , mày biết tính tao mà.... Yến ngạc nhiên và lắc đầu quầy quậy trước lời tuyên bố vẫn như thưở nào của tôi - Thôi mặc mày đấy , tao đi ăn sáng đây ! Nhìn cải vẻ oán trách đáng yêu của Yến mà tôi lại buồn cười . Trong cái tập thể 42 nguời này , chỉ có Yến là chơi được với tôi , còn lại không ai có thể nói chuyện với tôi quá 5 phút vì cái tính '' băng tảng'' của tôi cả.
*** Y như lời Yến nói , lúc vào lớp , theo sau lưng cô là một cậu học sinh nam sở hữu chiều cao bóng rổ , da hơi ngăm nhưng được cái rất mainly và hay cười . Hình như bắt gặp được ánh mắt nhìn trộm của tôi , cậu học sinh mới đó nhìn tôi''Hey'' và cười , để lộ chiếc răng khểnh . Tôi không đáp trả lại , quay sang chỗ khác , và ngay lúc đó tôi thấy lồng ngực của mình không được ổn . *** Những ngày sau đó , Duy - cậu ý , hòa đồng với lớp nhanh đến mức khinh ngạc . Cậu đã biết và thuộc tên của tất cả 42 học sinh trong lớp , đã kết bạn được với hơn phân nữa lớp , và đương nhiên trong cái số ấy - không có tôi . Nói đúng hơn là mỗi làn Duy tiến lại bần bắt chuyện thì tôi lại tránh xa ra , như thể 2 cục nam châm có cùng cực vậy.
Sáng nay mới bước vào lớp xong , mưa liền ào đổ xuống . Ở cái góc bàn cuối dãy trong cùng ấy , tôi đã có quyền sỡ hữu một không gian- của riêng tôi , vì tôi không muốn bị ai làm phiền và cũng chẳng ai lại thèm bước tới cái góc bàn tẻ nhạt của tôi cả. Nhìn những vệt nước bắn vào ô cửa sổ và kéo thành một đường daì , tự nhiên tôi thấy nhẹ lòng. Ít ra thì nó cũng biết yêu mưa như bao cô nàng lãng mạn khác , ít ra thì nó cũng không vô cảm như mọi người nghĩ.... - Này cô bé , thích ngắm mưa à ? Duy làm cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi . Lần này tôi cũng chẳng buồn tránh xa Duy như mọi khi . - Không , chỉ là không có việc gì làm nên nhìn thế thôi - Tôi vẫn không quay mắt đi chỗ khác vì sợ bắt gặp nụ cười chứa nắng của Duy . - Thế tôi có được làm bạn với cô bé không ? Duy hỏi tiếp . Vẫn cái tư thế đó , không xoay đầu , tôi đáp Duy : - Tôi là người vô cảm nên không thích kết bạn . - Đừng khép lòng như thế , tớ muốn trở thành bạn của cô bé thật mà , rất thích đấy. Đồng ý nhá ?- Duy vẫn tiếp tục nhưng kèm giọng nài nỉ - Ùhm cũng được . Nhưng sau này đừng ó hối hận với quyết định đấy .Nói trước đấy , và cũng thôi ngay 2 tiếng ''cô bé'' ấy đi .Tôi không thích ! - OK ! Cái đó dễ thôi mà .Duy cười , tôi nghe được tiếng cười tỏa nắng ấy, có lẽ thế Hình như tôi vui..... *** - Ê mày , làm tao ngạc nhiên ghê ấy nhá . hôm qua mày với Duy có nói chuyện phải không ? Biết ngay mà con quỷ , sao âm thầm lặng lẽ không nói cho chị em biết thế hả? Khai báo mau - Yến gặng hỏi tôi với giọng điều tra Vẫn không buồn rời mắt khỏi quyển sách . tôi đáp trả Yến : - Đâu có gì ! Chỉ là cậu ấy muốn kết bạn với tao nên hỏi thế thôi mà. - Ái chà , thế là cuối cùng cũng đã có người phát hiện ra vẻ đẹp tìm ẩn trong con người mày ngoài tao rồi đấy , haha . Chuẩn bị tất cả mọi người sẽ nhìn mày bằng con mắt khác , mày sẽ thoát khỏi chức danh '' người vô cảm'' , mày sẽ.... - Thôi , thôi giùm cái ! Tao đâu có muợn mày PR giùm tao , mà tao sợ té đau lắm .Thôi mày đi học bài đi !-Tôi cắt ngang câu nói của Yến -Ừh thì tao đi , thôi chúc mày thành công nhá ! -Yến cười Công nhân nó cười đẹp thật , nó xinh mà , lũ con trai của khối này không ai là không thích nó , thế mà lại đi chơi với một đứa dở hơi như tôi .Đúng là chuyện đời , ngang trái ! *** Nhấc từng bước một từ cầu thang tầng 1 lên tầng 3 , trên tay với một chồng đầy sách , tài liệu , bản đồ của cô Dung dạy Địa , tôi tuyên bố hùng dũng với chính bản thân mình là từ năm sau trở đi sẽ không đảm nhận chức vụ lớp phó học tập nữa . Mệt quá. Bước vào cửa lớp , cứ tưởng sắp hoàn thành nhiệm vụ đuợc giao , ai dè '' Rầm'' một phát , tôi + chồng sách ngã lăn xuống sàn .Choáng người , nhưng tôi vẫn ngồi dậy ngay , giọng lạnh lùng nói với Quý và Hải - hai tên thủ phạm : - Làm ơn lần sau đi đứng cẩn thận ! Rồi ngồi xuống nhặt sách , tôi thấy mắt mình mờ đi nhưng cũng đủ cẩn nhận để biết rằng có người đang nhặt sách cùng tôi - là Duy . - Lần sau cẩn thận nhé cô bé ! - Duy nói đồng thời bê hộ sách lên giùm tôi , không quên bonus một nụ cười. - CẢm ơn! Tôi nói và bước nhanh về góc bàn , cảm nhận 2 má đang dần đỏ lên . Hình như tôi yêu 2 tiếng '' cô bé'' ấy , hình như tôi đã thích Duy... *** Bây giờ tôi và Duy đang ngồi ở quán kem cuối phố , kem ở đây ngon + không gian ấm cúng , rất hợp cho những ngày mưa như thế này , tôi thích ăn kem ở đây , Duy cũng vậy . Tiết cuối ban sáng Duy có ngỏ lời mời tôi đi ăn kem , trong phút lưỡng lự , tôi đồng ý. Mặc một chiếc áo pull trắng có in dòng chữ '' I'm greenager'' + chiếc quần ngang gối , trông Duy còn xinh hơn khi trên lớp , cá tính mà hiện đại nữa , nói tóm lại là kool . - Lam này......Duy khẽ nói......tớ có chuyện muốn nói với cậu...... Duy đã thôi gọi tôi là cô bé , hình như Duy định nói với tôi chuyện gì quan trọng lắm thì phải , hình như Duy cũng thích tôi..... - Ừh Duy cứ hỏi đi - Tôi hi vọng là linh cảm của mình đúng . - Tớ muốn hỏi là..........Yến.........có bạn trai chưa ? Nghẹn . - Ừh chưa có đâu .Thế ra Duy kết Yến à , đưọc rồi Duy cứ tiến tới đi , tớ sẽ giúp.... Tôi đang dối lòng mình . Đang thấy đau , đau lắm , nhưng bề ngoài tôi vẫn lạnh vậy , cố ngăn những dòng nước mắt chảy nguợc vào trong.... *** Đó là kết cục của tôi - Một người vô cảm . Ừh thì vô cảm mà , vô cảm có biết yêu là gì đâu , mày phải vui khi Yến có bạn trai tốt như thế chứ , không được ích kỉ như vậy .Mày quên mày đã nói gì à ? ''Mày không muốn dính líu đến chuyện yêu đương...'' Nó không biết nên vui hay buồn khi 2 người bạn thân duy nhất của nó đang hạnh phúc bên nhau . Nó không biết , vì nó là người vô cảm..... | |