Ngày tiễn con nước mắt Mẹ lưng tròng
Năm tháng dài, Mẹ thấp thỏm ngóng trông
Theo con nước tải lương nuôi Bộ đội
Nỗi nhớ con thăm thẳm tợ dòng sông...
Bên chong đèn ngồi vá áo cho con
Mối chỉ dài gởi gắm tình nước non
Nhà trống vắng Mẹ cô đơn hiu quạnh
Dặn con rằng: “Yêu nước dạ sắc son”.
Tiển các con ra trận đã bao lần
Khoác chiến y con vì nước quên thân
Mẹ dứt ruột cho con vào chiến cuộc
Nợ nước nhà, lòng trót nặng nghĩa ân.
.
Thời gian trôi, tóc bạc trắng như mây
Trông tin con, năm dài sao chẳng thấy?
Từng đứa một, ra đi rồi biền biệt…
Chỉ trong mơ…Mẹ thấy cảnh sum vầy.
Ngày quê hương, còn chìm trong lửa khói !
Tiếng khóc than làm tim ai đau nhói?!
Tin đưa về, con vĩnh viễn ra đi…
Mẹ chết lặng biết bao niềm hận tủi!
Nỗi buồn này bao giờ mới nguôi ngoai?
Vết thương lòng sao cứ mãi dằng dai?
Nhớ ngày chạy tìm xác con thất lạc…
Mẹ đứt từng đoạn ruột, có ai hay?!
Đến hôm nay đất nước đã thanh bình
Lịch sử còn ghi dấu cuộc trường chinh
Hình ảnh Mẹ in trong lòng Tổ Quốc
Hạnh phúc muôn người…Mẹ phải hy sinh.
Từng nẻo đường con đã bước chân qua
Nghĩa trang thiêng nghi ngút khói hương nhòa
Con của Mẹ yên lành trong giấc ngủ
Ân nghĩa này như biển rộng bao la.
Cảnh một mình với nước mắt chang cơm
Mỗi đông qua, chịu rét lạnh sớm hôm…
Gió vô thường... xin đừng làm lay động!
Vì Mẹ là Huyền thoại của Quê hương...
Mẹ Việt Nam ơi! Xin cám ơn Người!
Đã cho đời nguồn sống mãi đẹp tươi
Nguyện sẻ chia những vui buồn cùng Mẹ
Ngàn yêu thương xin dâng Mẹ…Mẹ ơi !!!...
Thúy Vân