Lấy hoa làm dung mạo Tiếng chim làm âm thanh Lấy trăng làm phấn Lấy ngọc làm cốt Băng tuyết làm da Nước thu làm dáng nguyệt Thi ca làm tâm hồn .
Em quen anh trong một buổi chiều hè Hai đứa ngượng ngùng bên lan can đầy gió Má em ửng hồng vì có điều gì đó Vì nắng vàng nồng hay câu nói làm quen!
Những dè dặt ban đầu rồi cũng đã chợt quên Hai đứa_ một con đường, những vòng quay nho nhỏ Tóc em nhẹ nhàng rối vào cùng gió Ánh mắt anh cười em vẫn tự chối lòng!
Có phải không?... Điều đó... Có phải không? Một chút nhớ nhung ôm đầy hình bóng Một chút bâng khuâng đợi chờ lạc lõng Một chút xuyến xao... Một chút thế thôi...!
Cứ âm thầm thời gian vẫn lặng trôi Em ngu ngơ và dại khờ quá đỗi Những con đường hút dần vào bóng tối Một chút hững hờ... Một chút chơi vơi!
Phải! có gì đâu giữa chúng ta anh ơi! Một trò đùa vui bâng quơ cùng tiếng gió Ta đã từng mãi đi con đường đó Giờ giật mình em ngỡ hoá giấc mơ!
Có lẽ rằng em đã quá ngây thơ Qua đa cảm để cuối cùng lầm lỡ Anh đến bên đời... khẽ dừng chân.. ( em ngỡ...!) Rồi lại lạnh lùng quay gót bước qua mau!..
Sẽ chóng lành thôi... em biết, những vết đau Sẽ lại qua thôi những nỗi buồn em giấu Bản tình ca nào của một thời em tấu Cùng tiếng cười anh, cùng gió... Sẽ phôi pha!
Một mùa hè kỉ niệm đã trôi qua Một mối tình lặng câm và mong manh đến lạ! Em sẽ trở lại vô tư để thấy lòng yên ả, Trở lại chính em của trước một mùa hè!...
Có những chiều như buổi chiều nay Anh 1 mình lang thang trên phố Cô đơn buồn giữa dòng người hối hả Phố thì đông sao vẫn thấy lẻ loi
Có khi nào Em chợt nhớ đến Anh Nhớ đến ngày chúng ta cùng nhau bước Trong trẻo quá nỗi lòng oi ả Chút muộn phiền Anh gửi lại phố đông
Ai chợt qua có phải là Em không Sao giống quá .... lại hình như không giống Niềm vui đến bỗng vỡ thành bọt sóng Mắt Anh nhìn đăm đắm phía kia đường
Anh vẫn đi trên đường phố 1 mình Người vẫn đông và phố thì ồn ã Chỉ thiếu Em .... và thế là tất cả
nobitakun
Thành viên cấp 3
Tổng số bài gửi : 85 $TC : 935 Kim cương : 7 Age : 27 Tham gia : 27/06/2012 Đến từ : Hoa quả sơn