Em còn nhớ bài thơ đầu anh viết
Dành tặng em là nỗi nhớ của trăng
Em và anh như trăng và trái đất
Chẳng bao giờ quay lệch quỹ đạo đâu!
Em còn nhớ nụ hôn đầu không đó?
Nó bất ngờ anh còn chẳng dám tin
Để hè về mang trong lòng nỗi nhớ
Và bắt đầu nảy nở một tình yêu
Em còn nhớ những ngày đông lạnh giá?
Luôn gần em sưởi ấm trái tim hồng
Ngồi bên em nơi hẹn hò quen thuộc
Nắm tay em nguyện cầu mùa xuân về
Em còn nhớ những lần anh đau ốm?
Nấu cháo hành anh nũng nịu chẳng ăn
Em chẳng buồn, âu yếm bằng đôi mắt:
Yêu anh nhiều, thương nhất cún của em!
Em còn nhớ những ngày dài xa cách?
Hai đứa cùng chung nỗi nhớ không tên!
Tình yêu ta như ánh sáng diệu kỳ
Dẫn lối, chỉ đường cho ta mãi bên nhau.